In einem Thal bei armen Hirten Erschien mit jedem jungen Jahr, Sobald die ersten Lerchen schwirrten, Ein Mädchen, schön und wunderbar.
Sie war nicht in dem Thal geboren, Man wußte nicht, woher sie kam; Und schnell war ihre Spur verloren, Sobald das Mädchen Abschied nahm.
Beseligend war ihre Nähe, Und alle Herzen wurden weit; Doch eine Würde, eine Höhe Entfernte die Vertraulichkeit.
Sie brachte Blumen mit und Früchte, Gereift auf einer andern Flur, In einem andern Sonnenlichte, In einer glücklichern Natur.
Und theilte Jedem eine Gabe, Dem Früchte, Jenem Blumen aus; Der Jüngling und der Greis am Stabe, Ein jeder ging beschenkt nach Haus.
Willkommen waren alle Gäste; Doch nahte sich ein liebend Paar, Dem reichte sie der Gaben beste, Der Blumen allerschönste dar. | Trong thung lũng những người nghèo khổ Cứ vào xuân, chim hót vang trời Tôi lại thấy một em gái nhỏ Hiện về đây, xinh đẹp tuyệt vời.
Quê hương em là đâu, chẳng rõ Thung lũng xanh nào phải chốn ra đời? Dấu chân em, khi mờ khi lại tỏ Lúc chia tay, em để lại nụ cười.
Khi gần em, những trái tim trai trẻ Đập rộn ràng vì rất đỗi mê em Họ bỗng thấy: sao em xa lạ thế Cứ hiện về, lại biến, tựa nàng tiên!
Em mang đến nào hoa tươi quả ngọt Hương ngọt ngào... em hái tựa bờ xa Ánh nắng toả trời xanh cao chót vót Ôi thiên nhiên kiều diễm của quê nhà!
Quà em đấy - hoa tươi và quả ngọt Em mang chia đều khắp mọi người Già đến trẻ, không một ai bị sót Bàn tay em thơm thảo nặng tình đời.
Ai cũng được em yêu và em quý Nhưng quý yêu hơn cả cặp tình nhân Họ sung sướng trong tình yêu giản dị Với hoa em đẹp nhất, nở trong ngần... |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét