Spleen | Chán đời (Người dịch: Hải Đà) |
Quand le ciel bas et lourd pèse comme un couvercle Sur l'esprit gémissant en proie aux longs ennuis, Et que de l'horizon embrassant tout le cercle Il nous verse un jour noir plus triste que les nuits ; Quand la terre est changée en un cachot humide, Où l'Espérance, comme une chauve-souris, S'en va battant les murs de son aile timide Et se cognant la tête à des plafonds pourris ; Quand la pluie étalant ses immenses trainées D'une vaste prison imite les barreaux, Et qu'un peuple muet d'infâmes araignées Vient tendre ses filets au fond de nos cerveaux, Des cloches tout à coup sautent avec furie Et lancent vers le ciel un affreux hurlement, Ainsi que des esprits errants et sans patrie Qui se mettent à geindre opiniâtrement. - Et de longs corbillards, sans tambours ni musique, Défilent lentement dans mon âme; l'Espoir, Vaincu, pleure, et l'Angoisse atroce, despotique, Sur mon crâne incliné plante son drapeau noir. | Đè lên hồn rền rĩ nỗi buồn dai Xiết vòng quanh là chân trời vây kín Rót ngày đen sầu thảm hơn đêm dài Mặt đất biến thành nhà tù ẩm thấp Nơi chốn mà Cuồng Vọng tựa cánh dơi Bức tường ngăn rụt rè đôi cánh đập Chạm đầu va trần mục nát tả tơi Từng vạt lớn cơn mưa tràn vung vãi Tựa khung tù song sắt rộng thênh thang Ghê gớm quá lặng câm nhìn đàn nhện Tận óc mình thả lưới bủa vây giăng Trong bất chợt cỗ chuông reo phẩn nộ Thất kinh người tiếng hú vọng lên trời Không tổ quốc tựa linh hồn lang bạt Phàn nàn than dai dẳng chẳng ngừng thôi Đoàn xe tang chạy dài không chiêng trống Qua hồn tôi bước chậm.. Hy Vọng tàn … Òa lên khóc, Kinh Hoàng và áp chế Trên đầu tôi nghiêng gục cắm cờ đen .. |
Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011
Chán đời (Charles Baudelaire, Pháp)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét